Những điều thú vị - Tác Giả Cáo Tỉ
Ấn +1 Để Load trang nhanh hơn
Chào mọi người. Hôm nay mình xin được chia sẻ với các bạn một số câu chuyện mà mình từng được chứng kiến- dù là rất mơ hồ, và một số chuyện là do mình được nghe từ người lớn kể lại. Dù là gì thì đây cũng là thành ý của mình mong góp vui cho các bạn, nên hy vọng chân tình đối đãi chân tình. Các bạn thấy hay cũng được, dở cũng được, thích cũng được, không thích cũng được, chỉ mong sau mỗi câu chuyện mình kể ra các bạn đừng lấy đó làm cái thùng rác để xả xuống sự vô văn hóa của chính mình rồi bắt người khác phải nhận, nhé. Mình ăn nói vậy, có thể là thô lỗ khó nghe cho một số người nên không thích bạn có thể đi ra- có thể ngay từ bây giờ luôn. Nếu không, khi đã đọc, ít nhất hãy để lại chút gì đó tốt đẹp cho bạn, cho mình, cho mọi người. Thân ái.
:v
#1: Chuyện về con ma tây ở trường học.
Chắc mọi người cũng biết, ngày xưa làm gì có nước máy cho từng nhà như bây giờ. Thế nên những người ở trọ nhà ngoại mình thường chỉ xài nhờ nước giếng thôi, sang tí thì đổi nước cây, cái thời mỗi can là 1 ngàn đồng í, không thì hứng nước mưa xài cho tiện.
Vậy nên hôm đó trời mưa to, dì Manh ham lắm. Kệ nệ đem can, đem thùng ra hứng bên trường học sát nhà mình. Đang hứng nước thì dì Manh mới thấy có người đứng hứng tiếp. Dì tưởng là chú Sinh, đang lui cui, lại đội nón lá sùm sụp nên cũng không buồn ngước nhìn mà nói vọng lên là " ông đi vô nhà đi, tui ở đây canh nước được rồi, nào xong thì ra tiếp khiêng vô, không thôi bệnh".
Trường học máng xối to, mưa thì đang lớn, thấy không đi cũng không trả lời trả vốn dì mới nghĩ là chú không nghe. Ngước đầu lên định nhắc lại thì trời ơi! trước mặt dì là ông Tây đen thui, đầu trọc lóc đang nhe hàm răng ra cười, thấy răng nanh luôn. Lúc này ba hồn bảy vía mà chạy, bỏ lại hết!
Lết được tới trong nhà thì dì mới run như cầy sấy, ác ở chỗ sợ thì trốn luôn đi, đằng này không chịu, dựng đầu chồng con kéo nhau ra coi lần nữa ( hehe) Nhưng mà mấy bạn biết rùi đó, nó nhát thì nhát lúc mình một mình thôi, kéo ra một đống vậy thấy nữa mới sợ á. Từ vụ đó mà dì Manh nói " tao cạnh, từ nay về sau có nước ông Sinh tự đi lấy ên, có gì tao ra tiếp chứ mụ nội tao cũng không dám ra gặp thằng Mĩ đen đó lần nữa".. :v
Chuyện này xảy ra từ rất lâu rồi, từ lúc nào mình không nhớ nhưng chỉ biết là câu chuyện này được nhắc đi nhắc lại mãi trong xóm mình đến tận bây giờ luôn.
#1: Chuyện về con ma tây ở trường học.
Chắc mọi người cũng biết, ngày xưa làm gì có nước máy cho từng nhà như bây giờ. Thế nên những người ở trọ nhà ngoại mình thường chỉ xài nhờ nước giếng thôi, sang tí thì đổi nước cây, cái thời mỗi can là 1 ngàn đồng í, không thì hứng nước mưa xài cho tiện.
Vậy nên hôm đó trời mưa to, dì Manh ham lắm. Kệ nệ đem can, đem thùng ra hứng bên trường học sát nhà mình. Đang hứng nước thì dì Manh mới thấy có người đứng hứng tiếp. Dì tưởng là chú Sinh, đang lui cui, lại đội nón lá sùm sụp nên cũng không buồn ngước nhìn mà nói vọng lên là " ông đi vô nhà đi, tui ở đây canh nước được rồi, nào xong thì ra tiếp khiêng vô, không thôi bệnh".
Trường học máng xối to, mưa thì đang lớn, thấy không đi cũng không trả lời trả vốn dì mới nghĩ là chú không nghe. Ngước đầu lên định nhắc lại thì trời ơi! trước mặt dì là ông Tây đen thui, đầu trọc lóc đang nhe hàm răng ra cười, thấy răng nanh luôn. Lúc này ba hồn bảy vía mà chạy, bỏ lại hết!
Lết được tới trong nhà thì dì mới run như cầy sấy, ác ở chỗ sợ thì trốn luôn đi, đằng này không chịu, dựng đầu chồng con kéo nhau ra coi lần nữa ( hehe) Nhưng mà mấy bạn biết rùi đó, nó nhát thì nhát lúc mình một mình thôi, kéo ra một đống vậy thấy nữa mới sợ á. Từ vụ đó mà dì Manh nói " tao cạnh, từ nay về sau có nước ông Sinh tự đi lấy ên, có gì tao ra tiếp chứ mụ nội tao cũng không dám ra gặp thằng Mĩ đen đó lần nữa".. :v
Chuyện này xảy ra từ rất lâu rồi, từ lúc nào mình không nhớ nhưng chỉ biết là câu chuyện này được nhắc đi nhắc lại mãi trong xóm mình đến tận bây giờ luôn.
xem thêm:tour phú quốc 4 ngày 3 đêm
#2: Ma cho số.
Các bạn tin là ma cho số mình không? Mình tin. Vì mình là nhân vật chính trong câu chuyện đó.
Từ nhỏ mẹ mình đã rèn mình đánh răng súc miệng mỗi tối rồi. Cho nên hôm đó cũng như thường lệ thôi. Lúc đang súc miệng trong nhà vệ sinh mình có thấy cái bóng đen vụt qua.. Thật sự không sợ đâu, vì biết quái gì đâu mà sợ. Mình cũng ngồi súc miệng tỉnh bơ. Xong mình nghe rõ ràng từng câu từng chữ luôn :" Đĩ chó ơi đĩ chó, mai mua số 19 nhe đĩ chó". Thề luôn, nghe - từng - chữ- không- sai.
Có thể bạn sẽ sốc khi nghe câu này, mình thì không. Tại thông với mái nhà mình là nhà trọ. Mình lúc đấy còn là học sinh tiểu học, chừng lớp 2,3 thôi.. mình chỉ nghĩ đơn giản, à mà chính xác là không nghĩ gì luôn. haha..
Mình đi dẹp ca dẹp bàn chải rồi đi vô ngủ. Nằm một hồi không biết nghĩ gì lại quay qua tâm sự với mẹ.
Mình: - Mẹ, nay dì Phượng kì lắm mẹ, dì Phượng kêu con là đĩ chó. ( Dì Phượng là người thuê trọ nhà ngoại, chung mái nhà sau, sát bên nhà vệ sinh mình ngồi súc miệng á).
Mẹ: - Sao dì Phượng tự nhiên chửi mày gì kì vậy?
Mình: - Con cũng hông biết nữa, tự nhiên con đang súc miệng cái có người nói ..bla bla..( tường thuật lại cho mẹ)
- Mẹ: Sao mày biết là dì Phượng? Giọng giống dì Phượng không?
- Mình: Hông, giọng lạ lắm hổng giống dì Phượng, mà lúc nãy con thấy cái gì đen đen xẹt qua lúc con ngồi súc miệng á!
Mẹ: - Thôi ngủ đi, xàm xí. M nghe tào lao chứ ai chửi mày!
Chuyện là, nếu như từ đầu mình sợ ma thì còn nghĩ là do mình sợ quá nên tưởng tượng lung tung, đằng này mình rất rất bình thường luôn. Thế nên mình cũng không nghĩ nhiều sau cuộc hội thoại của mẹ. Chỉ biết là qua hôm sau, mẹ mình trúng số. Con số 19 mới ghê. Cái thời mua 10 ngàn được 1 ngàn cò á. Ôi mami!!!!
#3: ( Lại) Nói về Kí túc xá
Hôm trước mình có kể cho các bạn nghe về chuyện ma của mình ở ktx rồi. Nay mình sẽ kể thêm một câu chuyện nhỏ lúc mình lúc còn ở đó nữa.
Ktx mình ở là ktx tỉnh, mấy bạn ở chung phòng với mình hầu như ở huyện gần gần thôi, nên cuối tuần nào cũng có vài đứa về quê. Xui cho mình là hôm đấy chả biết sao kéo nhau về gần hết, còn mỗi con bạn ở lại, mà mình với nó cãi nhau nên nó bỏ đi qua trọ bạn nó ngủ. Mình gọi mẹ tâm sự, sợ quá khứ lặp lại mẹ mới kêu mình qua Tư ngủ nhờ một đêm đi.
Tính mình thì chằn gây. Lúc đầu thì sợ nhưng nghe mẹ kêu qua nhà bà con lại không muốn.
Thứ nhất là chạm tự ái, tính lì lợm nổi lên. Nói thật tính mình hung hăng lắm. Lúc đó mình nhất quyết không chịu đi cũng vì lí do:" Nếu mình đi thì nó sẽ nghĩ không có nó mình không dám ở, mình mà thèm nó hả? " ờ, thì lí sự cùn vậy nên mình quyết tâm ở lại.
Thứ hai là tại mình không muốn phiền nhà người quen, người ta giàu, mình ghé qua cũng ngại nên thà tự lực vẫn tốt hơn.
xem thêm :tour phú quốc
Nằm kéo màn nghe nhạc xôm xôm thì mình nghe tiếng dép lệt xệt, mình mới cất tiếng hỏi :" Thủy hả?". Im lặng. Thấy vậy nghĩ nó còn giận nên không trả lời, mình mới kéo màn ra tính hỏi có ngủ lại không để t khóa cửa. Ai ngờ trong phòng không có ai hết. Mình quíu rồi. Leo xuống khóa cửa cái rầm, leo lên giường kéo rèm bật nhạc to nằm ngủ. Tiện tay mình mới lấy dây chuỗi của cây gỗ quỷ kiếm sầu được nhỏ bạn dưới quê cho đeo lên tay. Nửa đêm, mình nghe rõ tiếng kéo ghế luôn, loại ghế gỗ cho thầy cô ngồi trong lớp á. Hết kéo ghế nó lại xóc chén dĩa. Oimeoi, mình nằm im ru, giả chết. Giờ khắc đó mà chẳng may mắc tè, chắc mình tự sát luôn quá! May mà sợ quá nằm im ngủ lúc nào không hay nên bình an vô sự.
Chuyện đầu tiên mình làm sáng hôm sau là chui ra coi cái ghế cho bị dịch chuyển không và chén bát sao rồi.. kkk
Mình còn nhiều chuyện muốn kể lắm, nếu lối viết của mình không quá tệ, các bạn có thể hiểu được thì hôm sau mình sẽ viết thêm cho các bạn cùng đọc.
p/s: Nhóc, không biết truyện chị có được đăng không nhưng nếu được đăng cho chị xin lỗi lần này chị chưa có thời gian kể cho em nghe chuyện ma trên xe cấp cứu, có gì đợt sau hé.Cảm ơn em đã ủng hộ! :v
Cảm ơn mọi người đã dành thời gian nghe những câu chuyện của em.
Ý kiến bạn đọc { 0 }
Ý kiến của bạn