seri truyện ma có thật do các bạn chia sẻ-part 3
Ấn +1 Để Load trang nhanh hơn
tiếp tục seri truyện ma có thật do các bạn chia sẻ,mình tổng hợp lại rồi post lên cho các bạn giải trí.các bạn có truyện gì hay thì chia sẻ với page nhé.cám ơn.chúc các bạn vui vẻ
*********************************************************************************
ảnh minh họa |
<Chuyện ma có thật 100%>
RỢN NGƯỜI TÀI XẾ TAXI CHỞ KHÁCH ĐI DỰ ĐÁM TANG CỦA MÌNH!!!
Hiện tại các tài xế taxi đang rất hoang mang, họ gặp nhau là
kể về sự việc kì lạ đến rùng rợn này. Hàng loạt taxi đều gặp ma đúng 12h45p
cùng ngày… Các hãng taxi đang cùng nhau tìm ra sự thật tránh gây hoang mang dư
luận.
Dưới đây là một câu chuyện có thật của chú em đang làm lái
xe ở taxi mai linh cách đây không lâu… câu chuyện xảy ra như sau:
một hôm chú em lái xe qua khu chỗ xí nghiệm Amata ở Biên
Hoà… thì đang lái có một cô bé đứng bên đường bắt xe, chú em vào và đón cô bé ấy.
chú ấy hỏi cô bé đó :
– cháu đi đâu !
– dạ chú chở cháu đi đến biên hoà…
– đây là biên hoà chứ ở đâu, mà cụ thể chỗ nào.
– dạ chú chở cháu đến trước cổng trường Ngô Quyền…
trong chuyến đi nói chuyện câu được câu mất…
chú em trên đường chở nhỏ đó đến Ngô Quyền có đi qua chỗ cổng
Bệnh Viện Tâm Thần Trung Ương 2 thì nhìn phía lề đường có con nhỏ y chang con
nhỏ đang ngồi sau xe… chú em thấy lạ nên đạp thắng !!!
chú em hỏi:
– sau cháu lên đây ngồi ?
– cháu thích ngồi trên đây được không ?
– cháu ra sau ngồi đi, xe chú dây an toàn bị đứt rồi đi công
an phạt, cháu ra sau ngồi đi.
con nhỏ mở cửa bên hông trước và đi ra sau xe. Khi nhỏ đó ra
đằng sau ngồi thì chú em đóng cửa bên hông cabin lại chợt có cảm giác lạnh người.
chú em tiếp tục lái đến Ngô Quyền thì dừng xe và con bé ấy
nói.
– chú chở cháu thêm 1 đoạn nữa đi.
chú em chở cỡ 100m nữa thì đến chỗ bệnh viện đa khoa đồng
nai. Con bé ấy nói tiếp:
– chú chở cháu vào trong bệnh viện đi.
chú em đánh xe vào trong. và con bé ấy nói tiếp:
– chú chở cháu ra ngoài đi
chú em bực mình và nghĩ trong đầu : ” con này nó sao ấy ”
sau đó chú em quay lại hỏi nó:
– thế cháu xác định đi ! cháu đi đâu…
con bé ấy đáp :
– dạ ! chú chở cháu đi Hoá An đi…
chú em nghi có điều gì đó không bình thường nên đánh xe chạy
nhanh đang chạy gần đến Hoá an thì nhìn lại gưong con bé ấy biến đâu mất…mà vô
lý ở chỗ chạy với tốc độ nhanh như vậy con bé ấy không thể nào xuống xe được.
Và nếu có xuống thì cũng nghe tiếng đóng mở cửa xe…đang nghĩ thế thì chú nhìn
vào hẻm và thấy con nhỏ đó chạy vào trong hẻm. Chú đuổi theo và khi đi vào thì
thấy 1 cái đám matreo bức hình ở ngoài thì thấy con nhỏ trong hình y hệt con nhỏ
mình chở.sau khi vụ việc xảy ra chú em trình báo với chi nhánh của mai linh ở đồng
nai thì được biết ở đoạn Đường Amata đó có một vụ tai nạn và con bé được đưa đến
bệnh viện, nhưng khi đến đã tắt thở nên lại đưa về nhà…cái hành trình nó từ chỗ
tai nạn về bệnh viện, và từ bệnh viện về nhà … Y chang như hành trình đi xe taxi
.xe dừng và chú em ngó lên kính thì thấy con nhỏ ngồi sau đâu mất, chú ấy chồm
qua sau xe và thấy chả có ai cả, và khi nhìn lên đằng trước thấy con nhỏ ngồi ở
cabin thằng trước tay lái.
share by facebook
Xóm mình có anh chết vì cảm,ở 1mình chết từ trưa lên k ai biết,mãi
đến tối bme anh mới biết
Tôi vs anh và mấy ae trong xóm hay ngồi chém gió hút thuốc
lào vs nhau.
Từ hồi anh chết có hôm đi chơi về muộn đặt lưng lên giường
nghe thấy tiếng rít thuốc lào
K phải 1 lần mà cứ 1lúc lại có
Mấy hsau nghe mẹ anh ý ns cho anh đi gọi hồn anh bảo ở trong
nhà 1minh chán lắm ra ngoài ngõ ngồi nghe ae nc
Từ đó tôi đi chơi về muộn k về nhà ngủ nữa
ThưƠng Thật Thà
Đợt mình mới đi lính về. Tối nằm ngủ toàn nghịch đt đến 2h
3h sáng. Nhưng cứ tầm hơn 12h đêm là có tiếng gõ ở ngay đầu giường luôn, cứ gõ
vào thành ở đầi giường ý . Sợ vc nhưng cứ kệ. Chùm chăn lên nghịch đt tiếp. Tiếng
gõ cứ đều đều. Ngày nào cũng như ngày nào. Đến ngày t3 lại tiếp tục đang nằm
thì có tiếng gõ đéo thể chịu đc nữa. Đang chùm chăn mình bật đèn flast lên xong
bất ngờ hất chăn ra soi đèn loạn lên thì đcm...... đéo có gì. Vừa tắt đèn nằm
xuống thì lại có tiếng gõ đều vào đầu giường.. xong mình cứ kệ đc khoảng 2 tuần
thì k còn nữa :))
Quyền Mạnh Nguyễn
Để e kể cho các bác nghe. chuyện cũng lâu rồi. khoản 3 năm
trước lúc đó e mới quen gấu, e thì nào giờ chả sợ ma cỏ gì. cũng k tin chuyện
tâm linh hay mấy thứ tàm phào cho lắm !!
lúc e vs gấu đang quen thì hay chở nhau đi tìm chỗ vắng vẻ
ngồi tâm sự lắm :)). mới yêu mà. mà cái khu bọn e hay ra lúc trc thì cặp cặp ra
nhiều lắm. thật ra là khu dân cư. nhưng đất lúc trc là đất ruộng + vs đất hoang
gần mấy cái khu mộ. nhưng mua nên di dời đi hết để xây khu dân cư. các bác biết
khu dân cư thì làm đéo gì có đèn đường sáng. thế là thành cái khu lý tưởng cho
mấy cặp yêu nhau trog đó có e . mà khu đó dân xung quanh nói là có Ma. e cũng
có nge vài ng vào đó ở kể lại, trog khu đó 1 cái ao sen. mà có cái cầu tre nữa.
e nghe nói thì cái cầu + cái ao đó lâu lắm r. có đứa con gái tự tử trog đó nên
ng.ta rào cái ao đó lại luôn. sau này xây nhà cũng k phá cái ao đó bỏ. mà giữ
nguyên. r mấy ng trog đó bảo chiều tối có ng đứng trên cầu. họ kể r đồn thổi đủ
thứ. mà e cũng éo tin:))
hôm đó cũng như mọi ngày. chiều e wa rx gấu. bách vài dòng
phố bọn e lại chui tuột vào đó ngồi nc. mà đc cái bọn e lúc đó gan lắm. ngồi tới
11h khuya mới về. bữa đó chả biết ma xui quỷ khiến sao. mới 7h đã k còn bóng
ng. bt giờ đó đông lắm. xe wa lại khúc bọn e hay ngồi cũng nhiều , bữa đó còn mỗi
e vs gấu ngồi 2 đứa nc luyên thuyên. đc cái sáng trăng nên e nhìn rõ mấy cái
xung quanh. mà toàn cây vs cây thôi, lúc đó e nhìn đồng hồ thì mới 8h. e ngồi
ôm nó nhìn chầm chầm vào hướng cái ao sen. thì thấy cái bóng trắng. mới đầu e
tưởng thần hồn nát thần tính éo tin.e dụi mắt thì r nhìn chằm chằm lại thì mất
tiêu. e có nói vs gấu thì nó bảo e khùng đùa nhây. e cũng rợn rợn sống lưng.
tính ngồi tới 9h 2 đứa về. rồi e bị nhát tiếp. chỗ e ngồi có 2 hàng cây 2 bên.
nhìn dưới ánh trăng kinh lắm. e ngó wa hướng khác thì thấy có cái Bóng đen cách
chỗ e ngồi tầm 400 500m chạy wa đường, lúc đầu e tưởng ng.ta soi ếch chạy wa. e
nhìn kĩ thì nó chay ngược lại phía bọn e các bác ạ ... lúc đó e đéo s.nghi gì.
đẩy gấu ra dắt xe kêu nó lên e chạy 1 mạch ra lộ. nó hỏi e bị gì mà chạy như ma
đuổi thế, r e mới kể cho nó nghe, rồi nó mới nói là nãi ngồi có ai cứ kêu tên
nó nhưng nó k dám nói vs e... từ hôm đó về tối nào e cũng gặp ác mộng. ko mơ thấy
ma thì mơ thấy quỷ ...
rồi từ lúc đó e vs gấu k bao giờ báng mảng vào đó nữa ... giờ
khu đó cũng k còn cặp nào vào ngồi. giờ bọn e quen lâu r. tìm ngoài sáng tâm sự
thôi, r lâu lâu e vs nó chạy 1 vòng trog đó. e còn nói vs gấu k hiểu sao lúc
trc e vs nó khùng vãi. ngồi tới 11h mới về. giờ cho em tiền kêu e vào ngồi e
cũng k dám ... chuyện lâu rồi mà e nhớ như in
Lý Phương Tùng
Thôi hôm nay e thử kể các bác câu chuyện này:
Ngày ấy khi còn bé tôi là đứa trẻ chị độ 5-6 tuổi chưa cảm
nhận và ý thức dc nhiều, nên ma quỷ trong tiềm thức như mẹ kể là bà ba bị hay bắt
cóc trẻ ăn thịt trẻ nhỏ, mình cũng như bao đứa trẻ khác nghe lấy làm sợ lắm,
cũng hay liên tưởng bà ba bị là người hay ma, và hình thù ntn. Tò mò lại thêm sợ
hãi, nên hồi đấy rất hay nghĩ ngợi rồi tự liên tưởng tự sợ.
Hồi đấy bố mẹ m cãi nhau trục trặc nên theo mẹ về ở vs ông
ngoại. Đêm hôm đó cũng do mình nghĩ và liên tưởng để xem bà ba bị ntn, rồi tự sợ.
Và câu chuyện cũng bắt đầu từ đây.
Con ngủ đi đêm rồi, ko ngủ bà ba bị bắt đi đấy.
Tôi vẫn nhớ những câu mẹ hay doạ tôi để tôi ngoan nhưng mẹ
đâu ngờ. Khi mọi người chìm trong giấc ngủ, ông ở giường bên kia phía bên tay
trái tôi. Còn mẹ con tôi ngủ bên này, mẹ thì ngủ rồi, ông cũng vậy.
Tôi cứ nghĩ rồi bất chợt sợ vì hình dung như một mụ phù thuỷ
cưỡi chổi như bao câu chuyện cổ tích và vác theo cái bao để bắt bọn trẻ con hư,
ko nghe lời bố mẹ. Rồi giật mình chùm chăn do tự làm mình sợ, 1 lúc sâu trong
chăn. Không khí ngột gạt tôi từ từ thò đầu ra khỏi chăn để có không khí và bỗng
chốc tôi nghe tiếng gió nó cứ vụt vụt. Cứ lặp đi lặp lại, lúc phía xa bên
giương ông tôi, lúc góc nhà, lúc ngay dưới chân mình, đến giờ khi lớn rồi t hiểu
trong nhà làm gì có chuyện gió ngoài trời mà thổi trong nhà mà còn kì lạ như vậy,
h nghĩ lại thấy lạnh sống lưng và kì dị.
Tôi từ từ thò đầu ra khỏi chăn ngước nhìn theo tiếng gió
văng vẳng bên tai, tôi nhìn thấy ko thể tưởng trong mắt. Là chỉ có 2 con mắt trắng
dã người thường mình là nòng đen, thì đây t thấy nó màu đỏ, chỉ đúng đôi mắt ấy
nó nhìn thẳng song song đối diện vs lúc ông tôi ngủ t hoảng sợ nghĩ bà ba bị
tìm tôi vì giờ tôi chưa ngủ, nghĩ chắc do tôi ngủ muộn bà ta đến bắt t đi, t sợ
ko ho he câu gì chùm chăn và nhắm mắt pheo phản xạ.
Dc một lúc, t ko nghe tiếng gì của gió cả, đầu luẩn quẩn nhiều
suy nghĩ nếu thò đầu ra nó tóm cho vào bao thì sao. Tôi khẽ lay lay ng mẹ tôi,
mẹ t chắc mệt do đi làm cả ngày nên t lay ntn mẹ t ko tỉnh dậy, t càng sợ hơn,
nhưng cũng tò mò xem động tĩnh của đôi mắt ấy ntn.
Chừng hồi lâu t mạnh dạn từ từ hé chăn t ngoái đầu ngó,
nhưng lần này t ko trông thấy gì cả, nhưng cũng sợ hãi nên mắt tôi cũng hoa cả
lên rồi lại rụt đầu vào chăn. Hàng loạt suy nghĩ và sự tò mò về 2 con mắt ấy,
ko hề là chỉ mỗi đầu hay cả thân mập mờ như liên tưởng về bà ba bị hay những
con ma con quỷ m từng nghe kể, lại 1 lần nữa to bật dậy ngồi để nhìn xung quanh
4 góc nhà. Ôi thôi, khi t bật dậy ngay góc tối kia 2 con mắt đỏ hoe ấy nhìn trợn
chừng về phía tôi, t hoảnh hốt ko thét nổi, nằm thật nhanh để chìm trong chăn.
Như có gì đó khiến tôi lại mở chăn thật nhanh để nhìn he hé lên trần thì ngay
lúc này. Hai con mắt đỏ sọc đan sen những tia máu nhìn thẳng song song vào mặt
tôi, nó nhìn tôi giống như lúc nó nhìn ông tôi. Và tôi ngất luôn từ khoảng khắc
đó đến sáng hôm sau t kể vs mẹ và ông tôi. Thì chỉ nhận dc 1 câu linh tinh làm
gì có từ mẹ tôi.
Hiếu Lê
Hôm đó tôi đang lái xe taxi từ ĐH KTQD sang Royal City thì
có 1 thanh niên mặc full set đen,tóc dài che qua mắt bắt xe tôi.Lúc đó khoảng
1h sáng.Đi được 1đoạn,tôi bắt chuyện nhưng cậu ấy ko nói gì,hơi ghê nên phóng
nhanh.Đúng lúc đèn đỏ tôi phanh lại,hơi lạnh sống lưng,nhìn gương phía trên ko
thấy cậu thanh niên đâu cả,tôi run lắm,nói nhỏ:Gặp ma rồi thì nghe giọng hơi
lanh lảnh vang lên:Ma cái dm ông,phanh gấp clg làm tôi ngã xuống sàn.Dm hú hồn
:))
Trường Giang
Hồi lớp 6 đang đạp xe đi mua đồ chơi thì có 1 thanh
niên chạy ra từ bụi cây hớt hải chạy đến xin đi nhờ 1 đoạn, xog cứ
thế mà đạp chở a đi các chỗ,nặng vl nhưng trót nhan lời r nên giúp
cho trót Biểu tượng cảm xúc frown cứ đến 1 chỗ a lại nhờ mình chạy vào
trong ngõ gọi người này người kia hộ a,nhưng vì toàn ngõ rất tối nên
sợ sợ kiên quyết k chạy vào Biểu tượng cảm xúc frown ,r về sau a nhờ
chở ra 1 bãi đất trống k người...
VÀ cuối cùng mình bị trấn xe :((
Hưng Chô
Tôi làm lái xe chuyên ca đêm , rạg ság hôm đó , khoảng 4h30
có nhận địa chỉ trong khu tập thể Nam Đồng , hồ Đắc Di . địa chỉ d1 . do ko biết
chính xác ở đâu nên đã đi nhầm vào 1 ngõ cụt trog Nam Đồg , đag lùi xe ra thì gặp
1 ôg cụ chốg gậy đi từ cầu thag xuốg . mình đag để mở cửa kính xe , ôg già bỗng
nhiên nói : ngõ này ngõ cụt , d1 nam đồg ở ngoài kia , r hướng dẫn mình đườg ra
. đương nhiên mình cám ơn rối rít . sau khi đón khách lên xe đc 1 đoạn , mình mới
chợt nhận ra là chưa hề hỏi ôg cụ đó cái j , tự ôg chỉ @@
Nguyễn Lâm Anh
Thật sự em thích nhất chuyên mục này của beat bởi vì e là
người thích cảm giác mạnh và e cũng đã từng trải qua nhiều cảm giác mạnh như
này vì thế để góp vui cho những người có đam mê giống em em xin kể 1 câu chuyện
mà chính em đã từng trải qua
Ngày em học lớp 4 , em có đi chùa với bố em . Chùa cách nhà
cũng tầm 2-3km gì đó lên 2 bố con đi xe đạp ( hồi đó nông thôn bọn em chưa có
xe máy ) đoạn đường từ nhà tới chùa đi qua 1 con đê biển có 1 cái cống mà theo
mấy ông bà kể lại cái cống ấy hãy người đi biển chết đuối ở đâu đều trôi về đó
. Lúc 2 bố con đi lễ chùa về thì cũng muộn rồi tầm 7-8h gì đó e cũng k nhớ rõ .
Đang đi thì tự nhiên bố em dừng xe lại và k đi nữa , trong miệng ông lẩm bẩm
cái gì đó . Sau đó 2 bố con đẩy cái xe đạp mà nó nặng như cái xe tăng vậy , đẩy
hết sức mà đhs cái bánh sau nó k quay mà nó lệt xuống đường tạo thành 1 vệt dài
. Đẩy được 1 lúc đến cái cống em kể trên kia thì bố bảo em đi xe chạy trước để
bố đi có việc 1 tí ( em thề lúc đó em sợ đái ra máu nhưng vẫn nghe lời cắm mặt
cắm cổ đạp xe) mà đhs lúc bố em chạy thì xe nặng phải đẩy còn khi e chạy lại bt
. Chạy 1 đoạn cũng xa xa thì dừng lại đứng chờ bố vừa chờ vừa run . Được khoảng
30p sau bố em
Đi bộ đến e hỏi bố đi đâu thì ông k trả lời nhưng kể từ lúc
đó 2 bố con đi xe lại bình thường . Về nhà bố bảo em vaod nhà trước rồi bố đứng
ở ngõ làm gì đó 1 lúc lâu rồi chạy vào bếp bốc 1 nắm muối + gạo rồi rắc ra trước
cổng . Em còn nhiều chuyện muốn kể quá mà buồn ngủ rồi Biểu tượng cảm xúc frown
Nguyễn Phúc Khánh
còn tiếp.......
Ý kiến bạn đọc { 0 }
Ý kiến của bạn